Sửa chữa cân từng là 1 nghề tương đối tốt tại chợ nổi Cái Răng (Cần Thơ, Việt Nam). Nhưng với người thợ sửa cân cuối cùng của khu chợ nức danh này, 1 tháng ông chỉ kiếm được vài đôla khi nhiều thương nhân đã rời bỏ sông nước.
Ngồi trong chiếc thuyền phủ mấy tấm bạt cũ kỹ bám bụi, ông Nguyen Van Ut cho biết nhiều thương gia đã rời bỏ con thuyền của mình để có cuộc sống tốt hơn trên lục địa, nơi những siêu thị tiên tiến lôi kéo họ.
“Tôi hiện không còn bao lăm quý vị. Lúc trước thì ổn nhưng hiện nay nhiều thuyền đã rời chợ nổi. Những người từng sống trên tàu đã chuyển sang sử dụng xe pháo”, người đàn ông 71 tuổi kể với phóng viên AFP.
Ông Ut khiến nghề sửa cân đã 30 năm. Công việc này giúp ông nuôi các người con còn lại sau khi vợ và hai con trai chết trôi trong 1 vụ tai nạn. Hồi trước, cuộc sống tương đối tốt. Nhưng hiện nay, ông phải sống dựa vào chu cấp của mấy đứa con. Ba trong số họ đang đi khiến ở gần đô thị Cần Thơ.
![]() |
Chợ nổi Cái Răng hiện tại chỉ còn khoảng 300 chiếc thuyền. Ảnh: AFP |
Một báo cáo cho biết chợ nổi Cái Răng dài 2 km. Nhưng trong mắt phóng viên AFP, chợ nổi hiện tại chỉ như cái bóng của kí vãng chính nó. Theo thống kê của cơ quan du hý địa phương, chợ chỉ còn khoảng 300 con thuyền, giảm 550 chiếc so với năm 2005. Chợ nổi trở thành nạn nhân của sự tăng trưởng kinh tế chóng vánh tại Đồng bằng sông Cửu Long trong thập kỷ qua.
Các ngành nghề công nghiệp và vun đắp lớn mạnh, tạo ra 570.000 việc khiến, kéo nhiều người khỏi đói nghèo. Nhưng những người như ông Ut bị bỏ lại phía sau vì không đủ năng lực cho 1 cuộc sống trên bờ. Kể cả nhưng người bán hàng đang có thu nhập tốt từ tương đốich du hý cũng đang muốn hưởng thụ các lợi ích của cuộc sống trên bờ, như nhà cửa tốt hơn, công việc tốt hơn, hạ tầng vật chất tiên tiến hơn.
Tương tự như mẹ và bà ngoại, chị Nguyen Thi Hong Tuoi khởi đầu mưu sinh trên sông nước từ nhỏ. Mặc dù kiếm được tương đối nhiều tiền nhưng chị không muốn đàn bà mình tiếp diễn cuộc sống truyền thống của gia đình.
“Mai mốt tôi sẽ cho đàn bà sống trên lục địa để nó có thể học tập và sắm 1 công việc thích hợp”, người đàn bà 34 tuổi kể khi mà mẹ cô đang nằm nghỉ trên chiếc võng vây nói quanh nói quẩn bởi những túi khoai mì.
Chuyển đến các đô thị đang lớn mạnh nhanh để khiến việc là ước ao chung của nhiều người trẻ tuổi ở Việt Nam, nơi có hơn 1 nửa trong số 93 triệu dân dưới 30 tuổi.
Chợ nổi Cái Răng xây dựng thương hiệu vào thời thực dân địa Pháp. Khi ấy, màng lưới sông ngòi bỗng nhiên lẫn nhân tạo dày đặc ở Đồng bằng sông Cửu Long được vận dụng tối đa để chuyên chở người và sản phẩm, khi bộ máy liên lạc đường bộ vẫn chưa hoàn thiện.
![]() |
Nhiều người cho rằng, nếu không có du hý thì chợ nổi sẽ biến mất. Ảnh: AFP |
Ngày này, có khoảng chục chợ nổi còn còn đó ở miền Tây tương tự như chợ nổi Cái Răng. Nhiều chợ trong số này cũng đang dần thu hẹp quy mô.
“Chính quyền địa phương đang gắng sức gìn giữ chợ nổi như 1 nét văn hóa và lôi kéo tương đốich du hý”, bà Nguyen Thi Huynh Phuong – Giảng viên Đại học Cần Thơ, người từng nghiên cứu về lịch sử khu chợ, cho biết.
Hiện giờ, chợ nổi Cái Răng vẫn hoạt động như 1 chợ sỉ trên sông. Những thương gia thức dậy trước rạng đông để đàm phán dưa đỏ, khoai mì, củ cải… Họ giới thiệu hàng hóa mình bán trên thuyền bằng cách treo chúng lên 1 chiếc sào tre cắm trên thuyền.
Nhận thấy đây là 1 điểm lôi kéo tương đốich du hý, chính phủ đã đưa chợ nổi Cái Răng vào danh sách di sản đất nước hồi năm ngoái. Với Ly Hung, 1 thương lái đã sống 26 năm tại đây, tương đốich du lịch chính là nguồn lực để duy trì lối buôn bán truyền thống này.
“Nếu không có du hý thì chợ nổi này sẽ biến mất”, ông kể.
Phiên An (theo AFP)